Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2023

 

NHỚ MẸ
Hoàn thành nhân ngày giỗ đầu của Mẹ tôi

 

HỠI ƠI!

Bóng hạc về trời,

Cánh chim lìa tổ.

Cả một đời theo nghề giáo học, danh thơm lưu, tiếng khắp gần xa.

Sáu sáu năm gây dựng một nhà, tình nghĩa sáng, tỏa đều họ mạc.

 

Nhớ Mẹ xưa

Một trang thục nữ,

Chân yếu tay mềm.

Chốn kinh kỳ theo việc bút nghiên,

Nơi dinh điền nữ công gia chánh.

Tưởng cuộc đời thênh thang rộng mở, có ai ngờ gặp lúc hỗn mang,

Nghĩ Lạc Đình[1] trong ấm ngoài êm, nào đâu biết đến hồi ly biệt.

Giảm tô khủng khiếp, của cải thời lần lượt tiêu tan.

Cải cách long trời, ruộng vườn tự bao đời mất trắng.

Dõi bóng cha đến tận Sơn Khê[2], nơi độc nước chẳng có ngày về.

Theo chân em[3] tới đất Lam Kiều, nghề giáo học dường còn xa lạ.

Tấm Thành Chung mấy ai có được, nên vững vàng xây nghiệp giáo viên.

Vốn Nữ Công nào đã thua người, gắng trổ hết yên bề xuất giá.

Hai Ông Bà học chỉnh huấn[4] cùng nhau, đã quen càng thắt chặt dây tơ.

Cuối trại hè ba cặp cưới một giờ[5], sự lạ vẫn tràn vui hạnh phúc.

Gái trai dâu rể, các con cùng phấn đấu vươn lên,

Từ nội chí ngoại, cháu chắt đều nhớ ơn báo đáp.

 

Thương thay,

Ba lần bom-đạn-giặc[6], qua mấy huyện da đổi màu bởi chốn thâm sơn.

Một bận giá-lương-tiền, chỉ một năm tóc trở bạc vì tiền rớt giá.

Chiến tranh ác liệt 72[7], cô vững vàng bám trụ với trò yêu.

Vật giá leo thang 86[8], mẹ lo lắng tảo tần cùng con trẻ.

Từ một nhà quyền quý tưởng suốt đời chỉ theo việc bút nghiên,

Đến bà giáo bình dân rời tay thước phải làm thêm đủ thứ.

Khi nuôi lợn thả gà một năm vài ba lứa,

Lúc nấu bánh giao hàng đến sáng phải kỳ xong.

May mà cũng vượt qua được những lúc long đong,

Để mừng vui một năm hai con cùng vinh quy bái tổ [9].

Hồi đương chức nhiều học sinh đạt giải Quốc gia,

Tây Tàu du học, dăm chục năm trò vẫn tìm đến thăm cô giáo cũ.

Lúc về hưu mấy lớp học nổi danh Thành phố,

khắp nơi biết tiếng, dù lớp đông cháu cũng xin theo học với bà.

Niềm nở ân cần, hàng xóm láng giềng tất cả cùng trân trọng yêu thương.

Chu toàn báo đáp, bà con nội ngoại mọi nhà đều tôn vinh kính nể.

 

Than ôi

Ngót một trăm chẳng may ngã bệnh,

           nằm liệt giường không một tiếng kêu rên.

Tròn bách tuế thanh thản quy tiên,

           lệ cháu con hai hàng rơi lã chã.

 

Kể từ đây

Chúng con không còn Mẹ ở chốn trần gian,

Đã có Ba đón Mẹ cùng vui nơi chín suối.

Nhớ Ông Bà,

cháu con nguyện cùng nhau phấn đấu,

Giữ đạo nhà bền vững mãi đời sau.

Dù ở đâu đi đâu về đâu,

Vẫn nhớ về cội nguồn Tiên tổ,

Vẫn nhớ làm rạng danh dòng họ,

Đến muôn đời con cháu mai sau.

Để ÔNG BÀ thỏa ước bấy lâu …

CẨN CÁO!



[1] Tư Dinh của Ông ngoại tại Tùng Ảnh.

[2] Hương Trạch, Hương Khê, nơi Ông Hoàng Gia Thiện bị giam giữ

[3] Cậu Mỹ về đưa mẹ vào đi dạy tại Can Lộc

[4] Học chỉnh huấn năm 1956 tại Cửa Lò

[5] Đám cưới tập thể sau đợt chỉnh huấn của 3 cặp vợ chồng (HTH-ND, NTP-TTT, NTT-TVT)

[6] 1 lần bom Pháp, 2 lần bom Mỹ

[7] Lần 2 Mỹ ném bom ác liệt, không sơ tán nữa, ở lại bám trụ cho đến cuối 1972.

[8] Hai anh em phải đi NVQS sau khi ở lại dạy trường ĐHV.

[9] Hai anh em cùng bảo vệ tiến sĩ Toán học năm 1998

Hát Trong Ngày Hội

(Tặng các bạn sinh viên cũ về hội trường)

Nhạc và lời: Nguyễn Trung Hòa

Hát lần 1

I.    Ta trở về đây từ khắp muôn nẻo đ­ường, bên thầy bên bạn biết mấy yêu thư­ơng. Trư­ờng thân yêu ơi đã bao ngày xa cách. Đâu con đư­ờng nhỏ đầy tiếng chim ca. Đâu căn phòng  nhỏ một thời đã qua.

Tr­ường yêu ơi! Trư­ờng yêu ơi. Ước gì được về lại ngày x­ưa, ước gì đ­ược trở lại tháng năm bên giảng đường.

 

II.   Này bạn cùng tôi từ khắp muôn nẻo đư­ờng, ta về sum họp đầm ấm thân thư­ơng. Bạn thân yêu ơi đã bao ngày xa cách. Bao nhiêu kỷ niệm bùng cháy trong ta. Bao nhiêu kỷ niệm một thời đã qua.

Bạn yêu ơi! Bạn yêu ơi! Chúng mình vừa về lại ngày xư­a. Mãi còn hình bóng bạn tháng năm không thể mờ.

Hát lần 2

I.    Ta trở về đây từ khắp muôn nẻo đ­ường bên thầy bên bạn biết mấy yêu thương. ­Trường thân yêu ơi đã bao ngày xa cách. ­Đâu con đường nhỏ đầy tiếng chim ca. Đâu căn phòng nhỏ một thời đã qua. ­

Tr­ường yêu ơi! Trường­ yêu ơi! Ước gì được về lại ngày x­ưa, ước gì đ­ược trở lại tháng năm bên giảng đường.

 

II.   Này bạn cùng tôi từ khắp muôn nẻo đường, ta về sum họp đầm ấm thân thương. Bạn thân yêu ơi đã bao ngày xa cách. Bao nhiêu kỷ niệm bùng cháy trong ta. Bao nhiêu kỷ niệm một thời nổi sôi.

Bạn yêu ơi! Bạn yêu ơi, chúng mình vừa về lại ngày xưa. Mãi còn hình bóng bạn tháng năm bên giảng đường.

Bạn yêu ơi! Bạn yêu ơi, chúng mình vừa về lại ngày xưa. Mãi còn hình bóng bạn tháng năm không thể mờ.

Link tiết mục biểu diễn của Cán bộ giảng dạy Khoa Toán ĐHV tại lễ kỷ niệm 60 năm thành lập Khoa:  

Link giọng hát của NSƯT Xuân Huyền và tập thể cựu sinh viên Khóa 15 Khoa Toán ĐHSP Vinh.