Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Hãy nhớ: ĐỒNG ĐỘI TÔI LÀ MỘT ANH HÙNG!

Những người lính gặp nhau và khóc như con trẻ
Vợ chồng ông Đào vui mừng về thông tin ông Được đã tìm được họ hàng, quê quán.
Ông Đào, người công nhân tốt bụng đã đưa ông Được về chăm sóc
Ông Được rạng rỡ, khỏe mạnh ngày ra viện
“Liệt sĩ trở về” Phan Hữu Được hạnh phúc ngày xuất viện
Thông điệp nghĩa tình

Nghe chuyện về anh nước mắt rơi,
Thương thay số phận một con người.
Xông pha chiến trận đầy hăm hở,
Phiêu bạt trời nam rách tả tơi.
Đồng đội tin anh là “Liệt sĩ”,
Ân nhân mến gọi “Năm đơn côi”.
Bao năm vẫn nhớ “Tôi là lính”,
Đắc tội với anh, Anh Được ơi!

Loạt bài gây xúc động trên báo Dân trí:

  1. Lưu lạc ly kỳ suốt 40 năm
  2. Thông điệp nghĩa tình với người trở về “từ cõi chết”
  3. Ngày về tay trắng
  4. Liệt sĩ trở về sau 40 năm
  5. “Thủ tục để làm người được sống" ???
  6. Báo Dân trí trao nóng 10 triệu đồng giúp “liệt sĩ” Phan Hữu Được
  7. Mong một cái kết có hậu!
  8. Cuộc đời có thể dựng thành phim
  9. Thủ tướng Chính phủ trích lương gửi tặng “liệt sĩ trở về”
  10. Quà này quà nghĩa quà tình...
  11. “Liệt sỹ trở về” lưu lạc trên đất Tây Ninh qua lời kể của người cưu mang
  12. Anh kết nghĩa kể lại những tháng ngày bệnh tật của “liệt sĩ trở về”
  13. Người cưu mang ông Được: Nuôi kẻ không nhà và thai phụ không chồng
  14. Mối duyên nghĩa tình của 2 người đàn ông
  15. “Liệt sĩ trở về” Phan Hữu Được hạnh phúc ngày xuất viện
  16. “Liệt sĩ trở về” nhập viện trong tình trạng sức khỏe bất ổn

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

MẸ TÔI (Kính tặng Mẹ nhân dịp tuổi 90)

                    
                        Nhâm Thìn, Mẹ đã chín mươi
               Bồi hồi Mẹ kể quãng đời gian truân.
                        Ngày xưa vui vẻ muôn phần,
               Một nhà hạnh phúc quây quần sớm hôm.
                        Gắng học hành, gắng lo toan
               Mẹ vang danh học trò ngoan một thời...

                        Bỗng đâu tai biến tơi bời
               Gia đình ly tán, tình người nát tan,
                        Cả nhà lâm cảnh lầm than
               Đời nhung lụa bỗng như làn chiêm bao.
                        Cậu, Dì rau cháo nuôi nhau
               Ông đày biệt xứ có đâu ngày về!
                        Mấy năm gian khó tứ bề
               Cả nhà chịu đựng không nề gian lao,
                        Cũng nhờ chí lớn tài cao
               Cũng nhờ công đức anh hào hiển linh
                        Chị em gắng vượt sức mình
               Mỗi người một vẻ ai khinh ai bằng...

                        Ngoài ba mươi mới sang ngang
               Tưởng yên thân, lại cơ hàn lao đao,   
                        Mấy lần sơ tán vùng cao
               Mấy lần lương-giá dầu hao lần hồi.
                        Nghĩ mà thương Ba, Mẹ tôi,
               Đồng lương giáo chức sao nuôi một nhà!
                        Trồng rau nuôi lợn thả gà
               Và căn lớp nhỏ thật là đơn sơ,
                        Chong đèn suốt sáng tinh mơ
               Bên trang giáo án đến giờ dạy thêm
                        Tuổi cao Mẹ vẫn dạy kèm
               Nghe “Bà” giảng toán cháu khen “Bà” tài
                        Tiếng thơm truyền khắp chẳng sai
               Tấm gương Ba, Mẹ mấy ai không tường.
                        Rời trường vẫn nặng tình thương
               Ba, Mẹ thắp lửa soi đường các con.
                        Chín mươi, Mẹ đã héo hon
               Vẫn là gương sáng để con yêu nghề...

                        Cầu mong Mẹ khỏe mọi bề!
               Cháu con bên mẹ đề huề sớm hôm.

CHUYỆN CHÚNG MÌNH (2)

Kỷ niệm 25 năm ngày cưới

Thế mà đã hai lăm năm Anh nhỉ
Hai lăm năm tình nghĩa của đôi ta
Em thấy cuộc đời như chỉ có hoa
Cuộc đời thực còn đẹp hơn trong mộng.

Ta có Mẹ, Ba tấm lòng rộng mở
Hai chúng mình sống trong sự yêu thương
Ba Mẹ ta che chở đủ mọi phương
Dang tay rộng ôm vào lòng ấp ủ.

Ta có các em hiền lành hiếu thảo
Quây quần bên nhau trên dưới thuận hòa
Vì tình thân dù bão táp mưa sa
Chung một lòng son thờ Cha kính Mẹ.

Nội ngoại hai bên đều nhà giáo cả
Vọng tộc danh gia biết mấy tự hào
Đời trước đời nay nối tiếp tầm cao
Chú Bác Cậu Dì trong ngần danh giá.

Hiếu, Nghĩa hai con kết tinh tất cả
Em vững tin là chúng sẽ nên người
Chúng sẽ ngẩng đầu vươn tới trong đời
Sẽ viêt tiếp những trang hồng gia phả.

Phải không Anh, hai lăm năm đẹp quá
Chặng đường này hứa hẹn chặng đường sau
Trên đường dài ta mãi mãi bên nhau
Cho cuộc tình ta xanh tươi muôn thuở.

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

CHUYỆN CHÚNG MÌNH (1)



(Kỷ niệm 25 năm ngày cưới)


Bởi bén duyên trời nên có nhau,
Tình ta năm tháng đẹp bền lâu.
Quỳnh Giao đến độ còn tươi sắc,
Hòe Quế xa trông đã thắm màu.
Hiếu thuận chu toàn tâm tỏa sáng,
Nghĩa nhân cộng hưởng đức thêm giàu.
Hai lăm năm chẵn qua rồi nhỉ,
Sẽ mãi song đôi đến bạc đầu.

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

TỰ NHẮC

(Nhớ lời Ông Ngoại)

Cha mẹ sinh ra vốn thực thà,
Cớ sao phải học thói tinh ma.
Nếu không theo được như hiền triết,
Thì giữ nguyên lành bản tính ta.